Câu chuyện cuối năm
Lượt xem:
Lượt bình luận:
>> Đầu tư sai, EVN bắt dân gánh?
>> Khó khăn và hy vọng cho kinh tế VN
Nhân ngày cuối cùng của năm 2013 dương lịch, có một câu chuyện nhỏ với bạn bè về cái “Mặt bằng” Facebook này.
Bắt đầu bằng vài câu chuyện vui:
.
1- Cách đây chừng 5 năm, khi ra đường mắt tôi cứ ứa ra, hay bị bụi, nhiều khi nhìn không gian khá sạch, quang đãng mà vẫn bị bụi, rất khó chịu và rất thắc mắc.
Tôi dần tìm hiểu nguyên nhân tại sao mắt mình hay bị mắc bụi vậy.
Trong khi đó, ra đường thấy rất nhiều người không đeo kính vẫn mở to mắt, chạy vù vù.
Sau đó tôi dùng kính to bản khi ra đường, vẫn bụi, vẫn khó chịu.
Càng thắc mắc hơn.
Đến khi có xe hơi, có những chuyến đi mà trong xe có một người không chịu được máy lạnh, phải xuống vài phân kính chắn hai bên cho gió, bụi ào vào, biết ngay, lúc ấy nhận ra rằng cái kính đeo mắt mình không thể ngăn bụi được, nếu đi nhanh, cấu trúc khu vực quanh mắt còn tạo điều kiện hút bụi thêm vào mắt. Thực chất, cái kính chỉ che chắn được lượng bụi tấn công trực diện từ phía trước.
Thế là giải thích được một tiểu tiết về chuyên “đeo kính vẫn bụi”.
Nhưng tại sao mình bị bụi mà bao nhiêu người khác thì không?.
Rất khó nói.
Tạm thời đến đây thôi, đã nổi lên một vấn đề: Ngay chuyện con mắt CỦA CHÍNH MÌNH mà mình chưa chắc đã thấu hiểu được hết. Chưa nói đến những chuyện đao to búa lơn, đến người khác được.
Về sau gặp một bác sỹ chuyên khoa, tôi mới biết mắt ai cũng bụi như mình cả nhưng cái khác là TUYẾN LỆ của họ tốt, lượng nước mắt đẩy trôi hết bụi ra khỏi mắt rất nhanh.
Bấy giờ mới hiểu ra sự thể.
.
2- Trên trang FB của La Anh Phong có câu chuyện của anh bạn trẻ nào đó bị “ném đá” dữ dội vì thái độ của anh ta có vẻ bình tâm, thẩm chí thư thái khi người thân (cao tuổi) chết (lâu rồi tôi không nhớ rõ nữa)
Sau đó vài ngày, có cả những bài báo giấy “đánh” anh này tơi tả, xem như một biểu hiện băng hoại của đạo đức xã hội.
Đến lúc anh ta lên tiếng, sự thật chẻ hoe ra thì mới biết cả làng FB bị bệnh… tim to, dễ xúc động giúp người khác.
.
3- Cách đây ba mươi năm, trước 1979 (Hồi ấy chưa có net) tôi sống ở miền bắc. ba năm 1976-1978 có vài biến động chính trị xa xa, hàm ý Trung Quốc sẽ đánh Việt Nam. Khi ấy, hầu như cả miền bắc có “Cảm nghĩ” rằng : không sợ đâu, anh Tàu mà đụng đến cái lông chân Việt Nam, chỉ trong hai mươi bốn tiếng đồng hồ, Liên Xô sẽ làm cỏ trung quốc ngay... Sau đó ở đâu đó có khẩu hiệu “KHÔNG ĐƯỢC ĐỤNG ĐẾN VIỆT NAM” lẹt đẹt vang lên nhưng hình như Tàu không sợ, nó vẫn đụng, đụng ra trò, đụng hơn một tháng về gần đến Hà Bắc!.
.
4- Vụ bác sỹ Cát Tường. Hầu như trong xã hội có một “thỏa thuận ngầm” hay “Mặc định ngầm” là tay này GIẾT CHẾT cô Huyền rồi phi tang. Rất nhiều người mong muốn phải tử hình tay này cho… hả giận.
Sự thật có thể đúng như vậy. Đó là một nỗi đau lớn.
Nhưng có thể nó là thế khác.
Việc một nhà chuyên môn bị sơ sểnh, gây tai biến, gây chết người tên cả THẾ GIỚI này nhiều lắm và tội này được luật định rõ ràng.
Việc anh ta quăng xác chị này thì là cả một câu chuyện dài.
Trong quá trình tìm hiểu để viết về anh này tôi vô cùng vất vả để làm hai việc:
- Một là cố để “quên” 500 bài báo đã viết về anh ta.
- Hai là tìm ra sự thật.
Là người làm báo tôi có quyền đặt ra cả tình huống: Chị Huyền chưa chết.
Đây là một giả tưởng khá bất thường nhưng trong đời sống, có thể nó CŨNG XẢY RA.
Chẳng hạn:
Sau khi nộp tiền, lấy biên lai chuẩn bị “lên thớt” chị Huyền ( thật) nảy sinh tâm lý sợ hãi.
Cuối cùng chị không làm nữa. Tiếc tiền, chị nhường cho một người bạn ở Lào Cai về, đang có ý muốn làm.
Song chị tranh thủ lên Lạng Sơn chơi với bạn cũ chơi vài ngày, vừa chơi vừa nghe ngóng xem nếu êm êm thì nay mai mình sẽ làm.
Tại đó, chị bị lũ buôn người túm được, đẩy sang bên kia biên giới.
Cô bạn kia rủi ro đã chết sau phẫu thuật và chính bác sỹ Tường cũng tưởng người chết là chị Huyền.
Còn bác sỹ Tường, qua điều tra ( thật) của tôi, là người có hoàn cảnh rất đặc biệt.
Trong nhà có mấy anh em thì trừ anh ta ra, các cậu em bị bệnh tật phải sống nhờ anh.
Anh là người rất tốt. Anh CHƯA BỊ LỖI NGHỀ NGHIỆP BAO GIỜ. Chính yếu tố này đã gây nên tâm lý quẫn bách, ngu muội khi gặp sự cố chưa từng thấy.
Sau đó, chỉ đơn giản là anh nghĩ, cái xác trôi ra biển, vụ việc chìm vào quên lãng và anh ta THOÁT TỘI.
Tâm lý này, hành động này với người bình thường nghe rất dễ xúc động và muốn lên án, muốn “trời tru đất triệt”, muốn “bắn bỏ” tay này.
Nhưng, có mấy ai nghĩ được rằng: Nếu sự thể như thế, anh ta sẽ bị tù tội dăm bảy năm. Ra tù anh còn cống hiến được 20 năm nữa.
Với sự cẩn trọng của người ĐÃ THẤT BẠI, với tình cảm lập công chuộc tội, anh ta sẽ CỨU ĐƯỢC VÀI TRĂM MẠNG SỐNG KHÁC.
Chỉ cần làm con tính lới tư sẽ thấy hai vấn đề:
- Bắn bỏ anh này. Dư luận xã hội hể hả.
- Để anh này: Xã hội còn đó một năng lực cứu sống hàng trăm người khác.
.
Quý bạn thân mến.
Khi tham gia trò chơi FB, tôi cũng có những hứng khởi nhất định.
Nhưng , nhìn qua cái gọi là “không khí phây búc” thì cũng nhiều quan ngại.
Vào lúc, như mấy câu chuyện trên đây, để hiểu được đôi mắt hay bị bụi của chính mình, để hiểu được nụ cười của anh kia trong đám tang người thân, để hiểu được vì sao ta no đòn của bọn Tàu mà người Nga không thể “làm cỏ” họ, để hiểu con toán lớp tư trong câu chuyện bác sỹ Cát Tường đâu có dễ.
Thế nhưng, hầu như trong các QUYỀN con người do thượng đế ban tặng, có cả cái quyền được hồ đồ.
Ta sẵn sàng ném đá những ai đang bị cả làng ném.
Ta sẵn sàng hiểu, quy kết ai đó TỐT hay XẤU nhẹ như lông hồng. Ta sẵn sàng tôn vinh một anh hùng khi cả quá khứ anh này chỉ là quá khứ của một tay ăn chơi có hạng sau đó dấn thân, đâm lao theo lao vào nghiệp… hô khẩu hiệu.
Tôi không đủ vốn ngoại ngữ để lọ mọ vào FB của Nga, Đức, Mỹ, Tàu xem dân “phây” bên đó sống ra sao chứ ở mình, chưa nói gì nhiều, chỉ nói một khía cạnh khi ta hơi “Lạm quyền” sử dụng cái hàm hồ, vô lối của mình, là ta đã giết bao nhiêu người rồi.
Mong cho năm mới, làng FB Việt ta vươn lên một tầm vóc mới hơn là kiểu “ri rỉ rì ri, cái gì cũng viết” và chuẩn bị một thùng đá chờ ném, khi vui tay.
Facebook tiếng là dễ dùng, dễ “bắn” vậy đấy nhưng để không làm tổn thương người khác, không làm hại ai, góp được chút gì cho cuộc sống không dễ chút nào.
Chúc quý bạn một năm mới An Nhiện, Tự Tại.
Nguồn: FB Nhà báo Độc Lập
Xem thêm:
- Không bất ngờ lắm đâu!
- Học phí đắt nhất thế giới?
- Đồng tiền có mùi gì?
Like haivl trên Facebook để được cười nhiều hơn nhé ^^
Bình luận Báo cáo vi phạm
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment